Trong thế giới game rộng lớn, những tựa game spin-off hay còn gọi là game “ăn theo” luôn là một con dao hai lưỡi. Chúng có thể mở ra những chân trời mới cho một thương hiệu game yêu thích, khai thác các khía cạnh chưa từng được khám phá, hoặc thậm chí là mang đến một làn gió mới, biến một “game nhỏ” thành “chuyện lớn”. Thế nhưng, không phải lúc nào các nhà phát triển, dù là những “đại gia” trong ngành, cũng thành công với công thức này. Đôi khi, vì tham vọng lợi nhuận, chạy theo xu hướng nhất thời, hoặc đơn giản là thiếu sự thấu hiểu sâu sắc về giá trị cốt lõi của thương hiệu, họ đã tạo ra những sản phẩm “ăn theo” thực sự… không ai mong muốn.
Những game spin-off thất bại này không chỉ đơn thuần là kém chất lượng, mà chúng còn có thể làm phai nhạt tình cảm của cộng đồng game thủ dành cho cả một dòng game huyền thoại. Chúng ta thường nhớ về những siêu phẩm đã làm nên tên tuổi, nhưng đôi khi, nhìn lại những “sai lầm” này cũng là một cách để hiểu hơn về lịch sử phát triển game và những bài học quý giá. Hôm nay, hãy cùng taigamemoi.net khám phá 8 tựa game spin-off tệ hại đến mức “khó tin”, những ví dụ điển hình về việc khi game lớn làm chuyện dại, để xem đâu là những bài học mà chúng ta có thể rút ra nhé!
8. Shadow the Hedgehog
Khi Nhím “Ngầu Lòi” Lại Trở Nên Lỗi Thời
Thập niên 2000 là một giai đoạn đầy biến động của ngành công nghiệp game. Nếu bạn chưa từng trải qua, đó là thời kỳ mà các nhà phát triển liên tục chạy đua để xem ai có thể tạo ra sản phẩm “ngầu” và “trưởng thành” hơn. Các bảng màu tươi sáng của thập niên 90 dần được thay thế bằng những gam màu tối tăm, xám xịt, tạo cảm giác “người lớn” hơn. Và Shadow the Hedgehog chính là một nạn nhân của xu hướng “ngầu hóa” đáng sợ này.
Sonic đã vốn “cool” rồi, nhưng sau một thời gian không có nhiều tựa game nổi bật, Sega quyết định đi xa hơn, chọn Shadow – một nhân vật phản diện/phản anh hùng được yêu thích – làm nhân vật chính cho game spin-off này. Thay vì những khả năng siêu tốc độ “chuẩn Sonic”, chúng ta lại có… súng. Đúng vậy, Shadow the Hedgehog sử dụng súng, và nói chuyện với một giọng điệu cực kỳ nghiêm túc, như thể đây là một câu chuyện không thể đùa cợt. Cốt truyện xoay quanh việc khám phá nguồn gốc của Shadow được kể một cách nặng nề, thiếu đi sự tươi sáng vốn có của thương hiệu. Dù gameplay ở mức chấp nhận được, nhưng rõ ràng đây không phải là một tựa game cần thiết, và doanh số bán hàng đã phản ánh điều đó một cách rõ ràng. Một minh chứng cho thấy sự “ngầu lòi” quá mức đôi khi lại phản tác dụng.
Shadow the Hedgehog với súng, thể hiện xu hướng game 'edgy' của thập niên 2000
Thông tin cơ bản về game Shadow the Hedgehog:
- Thể loại: Hành động – Phiêu lưu, Đi cảnh, Bắn súng góc nhìn thứ ba
- Ngày phát hành: 15 tháng 12 năm 2005
- ESRB: E 10+ (Bạo lực giả tưởng, Ngôn ngữ nhẹ)
- Nhà phát triển: Sega Studio USA
- Nhà phát hành: Sega
- Engine: RenderWare
- Chế độ chơi: Nhiều người chơi cục bộ
- Thương hiệu: Sonic the Hedgehog
- Nền tảng: GameCube, PS2, Xbox (Original)
- Thời lượng chơi trung bình: 5 giờ
7. Mortal Kombat Mythologies: Sub-Zero
Khi Huyền Thoại Đối Kháng Biến Thành “Thảm Họa” Đi Cảnh
Năm 1997 là giai đoạn “dậy thì” của các nhà phát triển game. Công nghệ còn mới mẻ, mọi người chưa thực sự biết điều gì sẽ “hợp gu” với game thủ, và tinh thần thử nghiệm được đẩy lên rất cao. Và trong bối cảnh đó, Mortal Kombat Mythologies: Sub-Zero đã ra đời. Midway Games ấp ủ ý định biến đây thành một thương hiệu spin-off riêng biệt, nhưng may mắn thay, nó chỉ dừng lại ở một tựa game duy nhất. Ý tưởng là biến Mortal Kombat thành một game hành động đi cảnh (side-scrolling beat ’em up), và dù nghe có vẻ ổn trên lý thuyết, thì thực tế lại là một thảm họa.
Với tư cách một game thủ đã từng thuê đĩa game này vì cái tên Mortal Kombat, tôi còn nhớ cảm giác thất vọng ngay lập tức. Rõ ràng là nhà phát triển đã không đầu tư nhiều công sức. Các combo cực kỳ hạn chế, đồ họa trông nhạt nhẽo và thiếu sức sống, và nhìn chung, game không hề vui chút nào. Đây là một minh chứng cho việc thay đổi thể loại một cách thiếu cân nhắc có thể phá hỏng cả một thương hiệu game đối kháng kinh điển như Mortal Kombat.
Sub-Zero trong gameplay Mortal Kombat Mythologies: Sub-Zero, tựa game spin-off hành động đi cảnh kém chất lượng
Thông tin cơ bản về game Mortal Kombat Mythologies: Sub-Zero:
- Thể loại: Hành động – Phiêu lưu, Đánh đấm (Beat ‘Em Up), Đối kháng, Đi cảnh
- Ngày phát hành: 1 tháng 10 năm 1997
- ESRB: Mature 17+ (Bạo lực hoạt hình, Máu me hoạt hình)
- Nhà phát triển: Midway Games, Avalanche Software
- Nhà phát hành: Midway Games, GT Interactive
- Thương hiệu: Mortal Kombat
- Số người chơi: 1
- Nền tảng: PlayStation (Original), Nintendo 64
- Thời lượng chơi trung bình: 5 giờ (7.5 giờ cho người chơi hoàn thành tất cả)
6. Resident Evil: The Umbrella Chronicles
Khi Kinh Dị Sinh Tồn Bị Biến Tấu “Thành Trò Đùa”
Capcom không phải là hãng game đầu tiên cố gắng tạo ra một spin-off thành công trên hệ máy Wii, nhưng họ chắc chắn là một trong những cái tên lớn nhất thử nghiệm điều này. Resident Evil: The Umbrella Chronicles đã thay đổi thể loại kinh dị sinh tồn kinh điển của Resident Evil thành một game bắn súng “light gun” (kiểu bắn súng dùng súng giả trên TV). Đây là một sự thay đổi thể loại táo bạo, nhưng đáng tiếc là không hề hiệu quả.
Game quá dễ. Tất cả yếu tố kinh dị đều biến mất khi bạn chỉ cần chỉ súng và “xử lý” mọi thứ trước mặt. Dù có phần tinh vi hơn những tựa game như House of the Dead, nhưng việc không cần phải vật lộn với hệ thống nhắm bắn phức tạp đã loại bỏ đi những gì làm nên sự đặc biệt của series. Không còn cảm giác bị dồn ép, hết đạn, hay phải tính toán từng bước đi trong môi trường khắc nghiệt. Việc thử nghiệm này là dễ hiểu trong bối cảnh Wii bùng nổ, nhưng nó lại quá “arcade” để thực sự là một game Resident Evil. May mắn thay, nhiều năm sau, chế độ VR cho các tựa game Resident Evil đã mang lại trải nghiệm kinh dị thực sự đúng đắn.
Gameplay Resident Evil: The Umbrella Chronicles, biến thể game bắn súng light gun trên Wii
Thông tin cơ bản về game Resident Evil: The Umbrella Chronicles:
- Thể loại: Bắn súng
- Ngày phát hành: 13 tháng 11 năm 2007
- ESRB: M (Máu me, Bạo lực)
- Nhà phát triển: Capcom, Cavia
- Nhà phát hành: Capcom
- Engine: id Tech 4, Open Dynamics Engine
- Chế độ chơi: Nhiều người chơi cục bộ
- Thương hiệu: Resident Evil
- Nền tảng: PS3, Wii
- Thời lượng chơi trung bình: 8 giờ
- PS Plus Availability: Premium (Phiên bản PS3)
5. Uncharted: Fight For Fortune
“Thẻ Bài” Phiêu Lưu Chìm Trong Thất Vọng
Khi nghĩ về Uncharted, game thủ thường liên tưởng đến những pha hành động nghẹt thở, lời thoại sắc sảo, và đồ họa tuyệt đẹp. Vậy nên, thật tự nhiên khi Sony lại nghĩ rằng nó sẽ tạo nên một game thẻ bài tuyệt vời (hoặc không). Dù ý tưởng này nghe có vẻ không mấy khả thi, nhưng chúng ta cũng đã chứng kiến những game thẻ bài dựa trên các IP hành động khác thành công rực rỡ như Gwent hay Hearthstone.
Tuy nhiên, lý do những game đó thành công là bởi thế giới của chúng đầy rẫy những sinh vật kỳ lạ và phép thuật. Uncharted: Fight for Fortune, mặt khác, về cơ bản là một phiên bản “Magic The Gathering” với sự góp mặt của một đám người bình thường. Nghe có vẻ “hấp dẫn” y như tên gọi của nó vậy. Cơ chế chơi đơn giản như Magic-lite, và mặc dù có chế độ nhiều người chơi, thì phần chơi đơn lại quá sơ sài, và đáng nói hơn, họ còn có gan thêm DLC vào tựa game này. Nếu bạn đang tuyệt vọng tìm kiếm game PS Vita để giải trí trong chuyến đi xe, thì có lẽ bạn có thể chơi nó. Nhưng đối với phần lớn game thủ trên thế giới, hãy tránh xa tựa game này.
Giao diện game thẻ bài Uncharted: Fight For Fortune trên PS Vita, một nỗ lực spin-off không thành công
Thông tin cơ bản về game Uncharted: Fight For Fortune:
- Thể loại: Game thẻ bài kỹ thuật số
- Ngày phát hành: 4 tháng 12 năm 2012
- ESRB: T (Teen) do các yếu tố gợi cảm, Bạo lực, Máu, Ngôn ngữ
- Nhà phát triển: Bend Studio, One Loop Games
- Nhà phát hành: Sony Computer Entertainment
- Thương hiệu: Uncharted
- Nền tảng: PS Vita
- Thời lượng chơi trung bình: 4 giờ (16 giờ cho người chơi hoàn thành tất cả)
4. Dragon Ball: Ultimate Tenkaichi
Khi “Rồng Bóng” Mất Đi Sự Kiểm Soát
Thương hiệu Dragon Ball Z đã có vô số tựa game, nhưng không có dòng game nào tái hiện được cảm giác của bộ anime một cách chân thực như series Budokai Tenkaichi. Tuy nhiên, series đó đã kết thúc trên các hệ máy PS2. Vì vậy, vào năm 2011, Dragon Ball Z: Ultimate Tenkaichi ra mắt, và game thủ ngay lập tức hy vọng đây sẽ là thế hệ tiếp theo của những tựa game đỉnh cao đó.
Nhưng không. Thực tế là game gần như không giống series Budokai Tenkaichi chút nào, mà thay vào đó lại mang đến một hỗn hợp kỳ lạ giữa các sự kiện nhấn nút nhanh (Quick Time Events – QTE) và lối chiến đấu cơ bản đến mức ngay cả một đứa trẻ cũng có thể thành thạo. Tất cả sự phức tạp và thử thách từng có trong các game trước của series đã biến mất trong tựa game spin-off đầy tham vọng nhưng lại cực kỳ đáng thất vọng này.
Vấn đề cốt lõi là sự kiểm soát, hay đúng hơn là sự thiếu vắng nó. Bạn khó lòng tung ra vài đòn tấn công trước khi bị cuốn vào những chuỗi QTE cực kỳ điện ảnh nhưng nông cạn. Dù nhìn rất “ngầu” khi hành động, nhưng thực tế bạn chỉ là một khán giả trong phần lớn thời gian chơi. Nếu đã như vậy, thì thà xem phim hoạt hình còn hơn!
Gameplay Dragon Ball: Ultimate Tenkaichi với các sự kiện QTE, thiếu tính tương tác
Thông tin cơ bản về game Dragon Ball: Ultimate Tenkaichi:
- Thể loại: Đối kháng
- Ngày phát hành: 25 tháng 10 năm 2011
- ESRB: T (Teen) do Bạo lực hoạt hình, Máu nhẹ, Ngôn ngữ nhẹ
- Nhà phát triển: Spike
- Nhà phát hành: Namco Bandai
- Chế độ chơi: Nhiều người chơi cục bộ, Nhiều người chơi trực tuyến
- Thương hiệu: Dragon Ball Z
- Nền tảng: PlayStation 3, Xbox 360
- Thời lượng chơi trung bình: 12.5 giờ
3. Bomberman: Act Zero
Khi Bomberman Cố Gắng “Trưởng Thành” Và Thất Bại Thảm Hại
Bomberman: Act Zero cũng chịu chung số phận với Shadow the Hedgehog đã đề cập ở trên: một sản phẩm của xu hướng “ngầu hóa” và “edgy” của thập niên 2000. Bomberman vốn là một trong những tựa game độc đáo và dễ thương nhất thời kỳ N64 hoàng kim. Nhưng rõ ràng, phong cách đáng yêu đó không còn phù hợp với trào lưu game “người lớn” hóa giữa thập niên 2000. Vậy các nhà phát triển đã làm gì? Họ biến nó trở nên xấu xí “như quỷ”, thay đổi rất ít hoặc không có gì về lối chơi cốt lõi, và thêm chữ “Zero” vào tựa đề. “Tuyệt vời!”
Tất nhiên, kết quả đi kèm cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Lối chơi hoàn toàn nhàm chán, và đồ họa, thật lòng mà nói, trông còn kém hấp dẫn hơn cả trên N64. Thêm vào đó là một cốt truyện tự-nghiêm-túc-một-cách-buồn-cười, và vâng, khỏi cần nói cũng biết, tựa game này đã “bom” ngay từ khi ra mắt (pun intended, nhưng trò chơi này còn tệ hơn cả cái pun này). Một bài học đắt giá về việc đừng cố gắng ép một thương hiệu mang tinh thần vui vẻ phải khoác lên mình vẻ ngoài “u ám” không phù hợp.
Bomberman trong phong cách 'u ám' của Bomberman: Act Zero, một thất bại của thương hiệu kinh điển
Thông tin cơ bản về game Bomberman: Act Zero:
- Ngày phát hành: 3 tháng 8 năm 2006
- Nền tảng: Xbox 360
2. Metal Gear Survive
Biến Chất Một Thương Hiệu, Phá Hỏng Di Sản
Metal Gear Survive là một vết nhơ đối với cái tên Metal Gear. Không chỉ Konami đẩy Hideo Kojima ra đi, mà họ còn quyết định “báng bổ” tài sản duy nhất còn lại có giá trị trong thư viện của mình. Tựa game này đi ngược lại mọi giá trị của Metal Gear. Nó không thông minh, không vui khi chơi, không hấp dẫn khi xem, và chắc chắn không có một cốt truyện lôi cuốn.
Đây chỉ là cái tên của thương hiệu gắn liền với một đống rác rưởi. Dù tự nhận là game sinh tồn, nhưng các yếu tố sinh tồn lại yếu kém so với các đối thủ cùng thời. Điểm cứu vớt duy nhất của nó là sử dụng engine của Metal Gear Solid V: The Phantom Pain, ít nhất cũng giúp việc di chuyển trong game có cảm giác ổn.
Nhưng một engine tốt cũng chỉ có thể giúp bạn đến thế. Thay vì thâm nhập vào các căn cứ địch, bạn sẽ phải bảo vệ căn cứ của mình khỏi những con zombie tinh thể. Điều này có thể không quá “điên rồ” đối với series, nhưng lại thiếu đi nền tảng vững chắc để hỗ trợ. Đâm chọc chúng khi chúng trèo qua hàng rào vài lần thì ổn, nhưng bạn sẽ nhanh chóng nhận ra rằng game này không còn gì để cung cấp. Bạn có thể chơi toàn bộ game ở chế độ co-op, điều đó tuyệt vời, nhưng bạn cũng có thể cùng bạn bè nhảy xuống vùng nước đầy cá mập và có lẽ sẽ có trải nghiệm tương tự hoặc hơn.
Đám zombie tinh thể trong Metal Gear Survive, tựa game bị chỉ trích là phá hoại di sản Metal Gear
Thông tin cơ bản về game Metal Gear Survive:
- Thể loại: Sinh tồn
- Ngày phát hành: 21 tháng 2 năm 2018
- ESRB: M
- Nhà phát triển: Konami
- Nhà phát hành: Konami
- Engine: Fox Engine
- Chế độ chơi: Nhiều người chơi trực tuyến
- Thương hiệu: Metal Gear
- Nền tảng: PS4, Xbox One, PC
- Đánh giá OpenCritic: Yếu
1. Left Alive
Không Phải Cách Để Hồi Sinh Một Huyền Thoại
Thú thật, tôi không thực sự “ghét” tựa game này, nhưng tôi có thể thừa nhận rằng nó không hề tốt dưới bất kỳ hình thức nào. Đây là một game spin-off của series Front Mission vốn đã khá kén người chơi, vậy nên ngay từ đầu, nó đã không có nhiều điều kiện thuận lợi. Lối chơi trong Left Alive cơ bản là một phiên bản “Metal Gear Solid hàng chợ”. Nó có lén lút, vũ khí giảm thanh, và robot chiến đấu (mech), nhưng không có yếu tố nào mang lại cảm giác chơi tốt cả.
Mọi thứ đều rất cứng nhắc, và phải mất rất nhiều bản cập nhật để game có thể chơi được, vì độ khó ban đầu quá “quái đản” đến mức bạn gần như không có cơ hội thắng bất kỳ cuộc chạm trán nào. Bạn sẽ vào vai nhiều nhân vật từ các góc nhìn khác nhau trong cuộc chiến, điều này khá thú vị. Nhưng thật không may, bản thân lối chơi lại không mấy hấp dẫn. Bạn sẽ lén lút, ẩn nấp, bắn vài phát vào đầu kẻ địch, lặp đi lặp lại với những phân đoạn điều khiển robot (Wanzer) thỉnh thoảng giật cục, nhưng ngay cả những phân đoạn đó cũng không mấy ấn tượng.
Nếu bạn đang khao khát một game hành động lén lút, Left Alive có thể tạm ổn vì lựa chọn trong thể loại này ngày nay khá ít ỏi, nhưng đây không phải là một tựa game được làm tốt theo bất kỳ tiêu chuẩn nào. Một ví dụ điển hình cho việc hồi sinh một thương hiệu cũ bằng một game spin-off thiếu chăm chút và định hướng rõ ràng.
Cảnh gameplay lén lén lút lút trong Left Alive, một spin-off Front Mission với nhiều hạn chế
Thông tin cơ bản về game Left Alive:
- Thể loại: Hành động
- Ngày phát hành: 5 tháng 3 năm 2019
- ESRB: M
- Nhà phát triển: Square Enix
- Nhà phát hành: Square Enix
- Engine: Orochi 4
- Nền tảng: PS4, PC
- Đánh giá OpenCritic: Yếu
Kết thúc cuộc hành trình “khám phá” những “ngõ cụt” của làng game thế giới, chúng ta có thể thấy rõ ràng một điều: không phải cứ có một thương hiệu lớn, một cái tên đình đám là có thể đảm bảo thành công cho một tựa game spin-off. Đôi khi, sự thiếu tôn trọng với giá trị cốt lõi, chạy theo trào lưu một cách mù quáng, hoặc đơn giản là một ý tưởng không phù hợp đã biến những kỳ vọng thành nỗi thất vọng tràn trề.
Những câu chuyện này không chỉ là lời nhắc nhở cho các nhà phát triển về tầm quan trọng của việc giữ gìn bản sắc và chất lượng, mà còn là bài học cho chúng ta – những game thủ. Hãy ủng hộ những tựa game được làm bằng tâm huyết, dù là một “game nhỏ làm chuyện lớn” hay một “đại gia” biết cách lắng nghe và đổi mới. Còn bạn, bạn đã từng trải nghiệm những “thảm họa” spin-off nào khác chưa? Tựa game nào khiến bạn cảm thấy thất vọng nhất? Hãy chia sẻ câu chuyện và suy nghĩ của bạn về những game “ăn theo” này trong phần bình luận bên dưới nhé!